Lời cầu nguyện
Mùa xuân thứ 7, vợ chồng Hùng cùng nhau lên chùa cầu nguyện cho ước nguyện có con. Trong không gian linh thiêng, họ đầy hy vọng, nhưng thời gian trôi qua, giấc mơ ấy vẫn chưa thành hiện thực. Trở về, Bích bật khóc, tuyên bố rằng nếu không có con trong năm nay, sẽ ly dị. Hùng chỉ biết ôm Bích, cùng chia sẻ nỗi đau. Họ từng có con, nhưng đó là kết quả của một mối tình không có hôn thú, khi còn là sinh viên sống chung để tiết kiệm và chăm sóc nhau.
Hùng yêu Bích chân thành và quyết tâm xây dựng gia đình cùng cô, khiến cuộc sống chung của họ hạnh phúc như cặp vợ chồng mới cưới. Tuy nhiên, vào năm thứ 4 đại học, Bích mang thai. Dù rất đau lòng, họ quyết định bỏ đứa bé để hoàn thành việc học. Sau đó, Bích đã phải phá thai thêm hai lần, mỗi lần đều khóc lóc vì tiếc nuối. Hùng an ủi Bích, hứa hẹn sẽ có những đứa con xinh xắn trong tương lai. Sau khi ra trường và có công việc ổn định, Hùng cưới Bích, và họ trải qua những tháng ngày hạnh phúc, nhưng sau gần hai năm, Bích vẫn không có thai.
Linh cảm của Bích khiến cô lo sợ về những lần nạo phá thai ở phòng khám chui, khiến cô gầy rộc vì sợ hãi. Những giấc mơ ám ảnh về một căn phòng trắng đầy mùi thuốc sát trùng và tiếng trẻ khóc khiến cô không yên. Ban ngày, cô phải đối mặt với sự kì thị từ mẹ chồng. Mặc dù Bích và Hùng đã thử nhiều biện pháp và thuốc bổ nhưng vẫn không có kết quả. Khi Bích muốn đi khám, Hùng không đồng ý vì lo ngại về sự thật có thể làm cô tổn thương. Anh động viên Bích kiên nhẫn chờ đợi, trong khi cô âm thầm lập một bàn thờ nhỏ với ba bát hương.
Nhìn những đồ vật, Hùng hiểu vợ mình đang nghĩ gì. Anh và vợ cùng dọn dẹp với sự hối lỗi. Mỗi lần trước bàn thờ, Hùng cầu nguyện xin các con tha thứ vì đã không cho các con quyền làm người, và mong được chuộc lỗi bằng cách chăm sóc những đứa em của các con. Vợ chồng anh luôn lên chùa mỗi dịp xuân, năm nay cũng vậy. Hùng thấy vợ mình ngày càng già đi, mệt mỏi, và tuyệt vọng khiến anh đau xót. Tất cả chỉ vì sự nhẫn tâm của họ trước đây. Hùng mong có điều kỳ diệu xảy ra. Bích giấu Hùng đi khám một mình, và khi nghe bác sĩ kết luận, cô ngồi lặng đi trong nỗi đau và ân hận.
Bích quyết định rời xa Hùng, người chồng mà cô yêu, để anh tìm kiếm hạnh phúc khác. Cô không oán trách cuộc đời, chấp nhận nhân quả. Trong nước mắt, Bích rời phòng khám: “Hãy để em chịu đựng, em muốn anh hạnh phúc.”


Source: https://afamily.vn/tinh-yeu-hon-nhan/cau-nguyen-20120203013221463.chn